Thèm chè hạt sen, trước tiên vì không ngủ được. Không ngủ được thì thèm chè hạt sen, vì theo các sách Đông y, mười sách hết cả mười đều cho rằng, hạt sen có tác dụng giúp bạn ngủ ngon. Không tin, ai đang mất ngủ thì cứ đi ăn chè hạt sen thì biết. Không ngủ được, vì không có ai ôm mà ngủ. Không có ai ôm mà ngủ thì nhớ nhà. Không biết hút thuốc, nên đâu thể nhớ nhà, châm điếu thuốc, khói huyền làm sao bay lên cây, bèn nhớ qua chuyện chè hạt sen. Vì ngày xưa, mẹ hay nấu chè hạt sen. Với mẹ, món chè này không chỉ giúp cho cả nhà ngủ ngon, mà còn là một công trình lao động tập thể. Cứ vào mùa sen, mẹ hay mua hạt sen tươi về... để cả nhà quây quần làm món chè hạt sen. Ba sẽ phải ngồi lột vỏ, con sẽ phải ngồi khươi tim sen, em rửa hạt sen, và mẹ thì nấu chè.

Nhớ ba ngày xưa hay đọc mấy câu ca dao mỗi khi nhà nấu chè hạt sen. Thương chồng nấu cháo le le/ Nấu canh bông bí (hay lý), nấu chè hạt sen. Chắc ý “ổng” nói, vợ “ổng” thương “ổng” lắm. Hồi xưa, nhác nhớm nhiều khi nổi lên, muốn nói, thương yêu chi mà bắt “người khác” phải dính dáng vậy nè. Bây giờ nghĩ lại, cũng nhờ “ông bà” dính dáng với nhau, mới “lòi” ra mình, nên chắc chắn sau đó, phải bắt mình dính dáng. Nghĩ cũng lạ, vợ chồng đâu đơn giản đâu. Cứ tưởng Râu tôm nấu với ruột bầu/ Chồng chan vợ húp gật đầu khen ngon là được rồi. Ngờ đâu cũng phải có lúc cháo le le, canh bông bí, chè hạt sen mới chịu. Quyết tâm tối nay, phải ăn một ly chè hạt sen. Mấy trăm năm rồi chưa ăn còn gì?!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét