31 tháng 7, 2008

Sầu RiêngSự Tích Trái Sầu Riêng

Mình tóm tắt cho bạn nghe về sự tích trái Sầu riêng nhé !(đây là phần cuối)
Cái chết chia rẽ vợ chồng chàng một cách đột ngột.Tình thương sâu sắc khiến chàng thấy như hồn vợ luôn ở bên mình và chàng hứa trọn đời sẽ không lấy ai nữa. Nhưng nỗi buồn nhớ vợ canh cánh không bao giờ nguôi ,hai người vẫn thương gặp nhau trong mộng. Chàng ươm hột cây “tu-rên” rồi đem trồng trong vườn,ngoài ngõ.
Từ đây ngoài việc dạy học, chàng còn có công việc lo chăm sóc cây quý.Những cây “tu-rên” của chàng ngày một lớn khoẻ. Lại thêm mười năm đã trôi qua. Chàng trai ngày xưa bây giờ tóc đã đốm bạc. Nhưng con người ấy trong lòng bỗng thấy như trẻ lại khi thấy những cây quý ấy bấy lâu mình chăm sóc nay đã bắt đầu đơm hoa kết trái. Ông sung sướng mời bà con lối xóm tới dự đám giỗ vợ và nhân đó thưởng thức một thứ trái lạ lần đầu tiên trong vùng này.Khi bưng những trái “tu-rên” đặt trên bàn, mọi người thấy mùi khó chịu. Nhưng chủ nhà biết ý nói trước:Nó xấu xí, mùi vị chưa quen, nhưng mùi của nó lại đẹp đẽ thơm tho như mối tình đậm đà của tôi đây .Anh vừa nói vừa tách những trái “tu-rên” ra từng mối, rồi chia cho mọi người cùng nếm.
Đoạn anh kể hết mối tình duyên xưa mà từ lúc về đến nay mà anh vẫn giấu kính trong lòng, Anh kể mãi, kể mãi. Khi kể xong, ở khoé mắt của con người chung tình ấy long lanh ở hai giọt lệ nhỏ đúng vào múi “tu-rên” đang cầm trên tay. Tự nhiên hai giọt nước mắt ấy sôi lên sùng sục trên múi “tu-rên”như vôi gặp nước và thấm vào múi như giọt nước thấm vào đất.Sau đám giỗ ba ngày, người đàn ông ấy bỗng dưng không bệnh mà chết.
Từ đó mỗi lần dân làng ăn thứ trái đó đều nhớ đến người gây giống, nhớ đến người đàn ông chung tình. Họ gọi “tu-rên” bằng hai tiếng “sầu riêng” để ghi nhớ mối tình chung thuỷ của hai người. Sầu riêng ư ? Nỗi nhớ ư ?...
Nỗi nhớ ơi ! nguội bớt cho nhờ ...
Năm năm trước, tôi đã mơ tới viễn cảnh sau này mình sẽ trở thành một bà già vui vẻ, quậy tưng bừng . Giờ thì thấy mình xấu xí lạ lùng, về già chắc sẽ tệ lắm...Tốt nhất là đừng để già.
Giờ thì tôi quên luôn chuyện mình sẽ già, quên là sẽ gặt những ngày từng gieo. Mất ý thức về một tương lai mà tôi sẽ có.
Bí quyết sống trường thọ .7 cách để tuổi già minh mẫn. Những bài viết đại khái giống vậy, tôi bỏ qua không muốn đọc, cảm thấy chúng không phải dành cho mình.
Tôi thích được kết thúc như một viên kẹo, đầy dư vị ngọt ngào.
Quy từng ấy năm ... ra ngày, thấy mù mịt gì đâu.
Tôi hay nói vui với bạn bè, hẹn bạc đầu... ôi !nghe đã sợ
Thôi đừng có hẹn kiếp sau nha !...
Chẳng làm chi hết, chỉ nặng nề ... ngơ ngác thêm thôi.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét